Lúc trước mình có từng đọc truyện "Anh trai là ác ma, em gái không được chạy" nhưng đang đọc đến chương 61 là bị drop rồi, nên hôm nay, mình xin edit tiếp bộ truyện này để mọi người cùng nhau đọc, đỡ khỏi bị mất hứng nhé!
Chương 62: Còn không biết em như vậy không chịu nổi tịch mịch.
"Mày mù sao?" Nhìn thấy chiếc xe thể thao của mình bị thiệt hại thảm, Fares cũng không để ý đến Vân U Nhi nữa mà trực tiếp xông thẳng lên phía trước, hướng về phía thân người lười biếng kia mà kêu gào lên. Nhìn vẻ mặt cười kiêu ngạo của Vân Khải, trong lòng Fares liền cho rằng người kia cũng là người có tiền và có gia thế nên nhất định mới có bản lãnh tông xe còn có vẻ mặt tươi cười như vậy.
Nhìn vẻ mặt cười nhạo như có như không của Vân Khải, U Nhi tâm vốn là bất an sau đó lại trở nên e ngại, bởi vì cô biết rõ hành vi này là Vân Khải hoàn toàn cố ý nhưng cô không biết rằng Vân Khải cười nhạo như vậy thì tiếp theo sau đó sẽ làm đến cái gì.
"Tao thấy hình như là mày không muốn sống?" Thấy Vân Khải mang âm thanh không thể chống đỡ được nữa, Fares đã nhận định Vân Khải giống như hắn nhận định là loại người đó, cho nên càng thêm cao ngạo, như vậy trước mặt con gái sẽ được dễ dàng tán thưởng một phen.
Đúng là, câu trả lời của hắn lại...
Hự một cái, kết quả là cú đấm trực tiếp bay thẳng vào mặt Fares, mang theo tức giận trên mặt, Vân Khải mang gương mặt cười nhạo trước sau như một nhưng phần nhiều lại như ác ma Tu la tàn nhẫn mà trên vết sẹo dài khoảng 3cm hiện lên càng thêm dữ tợn.
Theo nhiều tiếng kinh hô, Vân Khải một quyền so với một quyền khác nữa càng hung ác, hơn nữa còn không có ý muốn dừng tay lại.
Hiển nhiên, Fares không phải là đối thủ của Vân Khải, trực tiếp ôm đầu co rúc người lại nằm trên mặt đất.
Nhìn thấy bộ dạng chật vật của Fares, Vân Khải không có một chút ý muốn dừng tay lại. "Mày nhớ kỹ, tao tên là Vân Khải, nếu như muốn báo thù, tùy thời hoan nghênh, nhưng còn muốn day dưa với cô ấy nữa, tao sẽ trực tiếp đánh cho mày ngay cả cửa xe mở cũng không được". Với tiêu chuẩn tiếng pháp này, Vân U Nhi nghe không hiểu, nhưng làm cho Fares trong xã hội thượng lưu lại có thể nghe rất rõ.
"Anh Khải, không cần phải đánh người nữa". Có nhiều tiếng kinh hô làm cho Vân U Nhi chạy suy nghĩ chạy ra, đã nhìn thấy Vân Khải một cước đá vào trên đầu và trên người Fares. Mà Fares một chút chống cự cũng không có.
Nhìn lại chiến thắng của mình, Vân Khải hừ lạnh.
"Anh Khải, chúng ta đi nhanh đi". Vân U Nhi đã lao ra phía này, nóng lòng khuyên nhủ. Nhưng Vân Khải vẫn làm ngơ như không nghe thấy gì.
"Anh Khải, van cầu anh, không cần phải đánh người, chúng ta mau đi thôi được không". Biết mình không có sức ngăn cản Vân Khải nên cố ra sức cầu khẩn.
"Như thế nào? Em đau lòng sao?". Nhìn thấy vẻ mặt vội vàng của Vân U Nhi, Vân Khải cười nhạo hỏi ngược lại.
"Không có, không có, em chỉ muốn anh hai không bị phiền toái". Đây là lời nói chân thành của Vân U Nhi.
Vân Khải hừ lạnh, sau đó dùng sức đạp một cước lên người Fares rồi mới lôi kéo Vân U Nhi lên xe thể thao của mình, có thể trận đánh người khi nãy vẫn không làm cho Vân Khải nguội giận được cho nên cố ý đụng vào chiếc xe thể thao alpha xa hoa có số lượng hạn chế của Fares.
"Còn thật không biết em như vậy lại không chịu nổi tịch mịch". Lời nói mang theo khinh bỉ cùng cười nhạo.
"Em không có". Rõ ràng chính mình là không có.
"Không có?" giọng nói Vân Khải hiển nhiên là không thể tin.
"Thật không có, anh Khải, anh phải tin tưởng em" Nhìn thấy khóe miệng Vân Khải cười khinh bỉ, tim U Nhi muốn nhảy ra khỏi cổ họng, bởi vì mỗi lần như vậy kết cục chính là mình vô tình bị xâm chiếm chà đạp, như vậy là cả một quá trình làm Vân U Nhi đều run rẩy.
Vân Khải chỉ hừ lạnh không trả lời.
"Anh Khải, thật sự không có" Không kiếm được câu trả lời, lòng Vân U Nhi không bỏ được.
"Tốt nhất là không có" Nhìn thấy vẻ mặt nóng vội của Vân U Nhi, Vân Khải hừ lạnh mà nói ra.
"Là thật đấy" Vân Khải mặt lạnh làm cho Vân U Nhi sợ hãi.
"Tao thấy hình như là mày không muốn sống?" Thấy Vân Khải mang âm thanh không thể chống đỡ được nữa, Fares đã nhận định Vân Khải giống như hắn nhận định là loại người đó, cho nên càng thêm cao ngạo, như vậy trước mặt con gái sẽ được dễ dàng tán thưởng một phen.
Đúng là, câu trả lời của hắn lại...
Hự một cái, kết quả là cú đấm trực tiếp bay thẳng vào mặt Fares, mang theo tức giận trên mặt, Vân Khải mang gương mặt cười nhạo trước sau như một nhưng phần nhiều lại như ác ma Tu la tàn nhẫn mà trên vết sẹo dài khoảng 3cm hiện lên càng thêm dữ tợn.
Theo nhiều tiếng kinh hô, Vân Khải một quyền so với một quyền khác nữa càng hung ác, hơn nữa còn không có ý muốn dừng tay lại.
Hiển nhiên, Fares không phải là đối thủ của Vân Khải, trực tiếp ôm đầu co rúc người lại nằm trên mặt đất.
Nhìn thấy bộ dạng chật vật của Fares, Vân Khải không có một chút ý muốn dừng tay lại. "Mày nhớ kỹ, tao tên là Vân Khải, nếu như muốn báo thù, tùy thời hoan nghênh, nhưng còn muốn day dưa với cô ấy nữa, tao sẽ trực tiếp đánh cho mày ngay cả cửa xe mở cũng không được". Với tiêu chuẩn tiếng pháp này, Vân U Nhi nghe không hiểu, nhưng làm cho Fares trong xã hội thượng lưu lại có thể nghe rất rõ.
"Anh Khải, không cần phải đánh người nữa". Có nhiều tiếng kinh hô làm cho Vân U Nhi chạy suy nghĩ chạy ra, đã nhìn thấy Vân Khải một cước đá vào trên đầu và trên người Fares. Mà Fares một chút chống cự cũng không có.
Nhìn lại chiến thắng của mình, Vân Khải hừ lạnh.
"Anh Khải, chúng ta đi nhanh đi". Vân U Nhi đã lao ra phía này, nóng lòng khuyên nhủ. Nhưng Vân Khải vẫn làm ngơ như không nghe thấy gì.
"Anh Khải, van cầu anh, không cần phải đánh người, chúng ta mau đi thôi được không". Biết mình không có sức ngăn cản Vân Khải nên cố ra sức cầu khẩn.
"Như thế nào? Em đau lòng sao?". Nhìn thấy vẻ mặt vội vàng của Vân U Nhi, Vân Khải cười nhạo hỏi ngược lại.
"Không có, không có, em chỉ muốn anh hai không bị phiền toái". Đây là lời nói chân thành của Vân U Nhi.
Vân Khải hừ lạnh, sau đó dùng sức đạp một cước lên người Fares rồi mới lôi kéo Vân U Nhi lên xe thể thao của mình, có thể trận đánh người khi nãy vẫn không làm cho Vân Khải nguội giận được cho nên cố ý đụng vào chiếc xe thể thao alpha xa hoa có số lượng hạn chế của Fares.
"Còn thật không biết em như vậy lại không chịu nổi tịch mịch". Lời nói mang theo khinh bỉ cùng cười nhạo.
"Em không có". Rõ ràng chính mình là không có.
"Không có?" giọng nói Vân Khải hiển nhiên là không thể tin.
"Thật không có, anh Khải, anh phải tin tưởng em" Nhìn thấy khóe miệng Vân Khải cười khinh bỉ, tim U Nhi muốn nhảy ra khỏi cổ họng, bởi vì mỗi lần như vậy kết cục chính là mình vô tình bị xâm chiếm chà đạp, như vậy là cả một quá trình làm Vân U Nhi đều run rẩy.
Vân Khải chỉ hừ lạnh không trả lời.
"Anh Khải, thật sự không có" Không kiếm được câu trả lời, lòng Vân U Nhi không bỏ được.
"Tốt nhất là không có" Nhìn thấy vẻ mặt nóng vội của Vân U Nhi, Vân Khải hừ lạnh mà nói ra.
"Là thật đấy" Vân Khải mặt lạnh làm cho Vân U Nhi sợ hãi.
Borgata Hotel Casino & Spa
Trả lờiXóaCasino · Spa at Borgata Hotel Casino & Spa. The Borgata 충청남도 출장안마 Hotel Casino & Spa has a fleet of amenities and 아산 출장마사지 is 충청남도 출장샵 home 당진 출장마사지 to the finest in Atlantic City casino 부천 출장샵